Avatar

My Galaxy...

@anatasia153 / anatasia153.tumblr.com

"Actually, life is not smooth-sailing, and because of this, it will allow us to grow and become stronger."
Avatar
reblogged

Ai đó từng nói không có cái gì tự nhiên từ trên trời rơi xuống cả. Tự nhiên từ trên trời rơi xuống chỉ có hai thứ: một là nước mưa, hai là phân chim.

Mọi thứ tưởng chừng tự nhiên mà đến, thật ra đều là kết quả của một quá trình nỗ lực. Vậy nên chúng ta phải không ngừng nỗ lực. Điều tốt đẹp rồi sẽ tới.

Cố lên!

Avatar

Lúc phiền muộn không biết tìm ai để chuyện trò, đây có phải là nỗi bi ai lớn nhất không?

{Độc tình | Lục Xu}

Avatar
Avatar
tuthuongminh

Thỉnh thoảng, chúng ta phải về lại nơi bắt đầu, nhớ lại mình đã từng ở đâu, điểm xuất phát của mình là gì, ước mơ thuở đó mình có còn nhớ hay không. Kiểu vậy.

Để chúng ta thấy mình đã đi xa được bao nhiêu, con đường chúng ta đi đã từng gian nan và đẹp đẽ ra sao.

Để chúng ta, soi rõ bản thân mình một lần nữa.

Nếu may mắn, chúng ta sẽ trả lời được câu hỏi, mình là ai.

Kiểu vậy.

Avatar
reblogged
Avatar
karoline-son
10 ĐIỀU CHÍ LÝ CHÍ TÌNH, TỰ NHẮC MÌNH
1. Hạnh phúc là để cảm nhận, không phải để ba hoa.
2. Công danh là để cống hiến, không phải để kiêu mạn.
3. Vật chất là để sử dụng, không phải để khoe khoang
4. Tiền bạc là để chi tiêu, không phải để so lường.
5. Cuộc sống là để trải nghiệm, không phải để toan tính.
6. Tình cảm là để chia sẻ, không phải để lợi dụng.
7. Cha mẹ là để hiếu thuận, không phải để đòi hỏi.
8. Bạn bè là để sớt chia, không phải để lấn lướt.
9. Niềm Tin là để chắc chắn, không phải để lường gạt.
10. Người thân là để chăm sóc, không phải để tổn thương.
Làm được vậy tự khắc sẽ AN ỔN.
(sưu tầm)
Avatar
Avatar
ngoc-cara

“Chúng ta có quá nhiều lí do để rời xa nhau, nhưng lại có quá ít lí do để ở lại.

Chúng ta có quá nhiều lí do để kết thúc, nhưng lại chẳng chịu một lần nghĩ xem lí do để tiếp tục.”

Avatar
reblogged
Avatar
huagiaduan

Mỗi khi tạm biệt, tốt nhất là nên cố gắng một chút. Nói thêm vài câu, vì khả năng đó là câu cuối cùng. Ngắm thêm vài lần, vì đó có thể là cái nhìn cuối cùng.

- Chúng ta của sau này

Avatar
reblogged
Avatar
mocdieptu

30 tuổi, người bạn tri kỷ của tôi tìm đến cái chết để giải thoát cho mình sau những năm tháng vật lộn với cô đơn, đau khổ và lạc lõng trong cuộc đời.

30 tuổi, người bạn tri kỷ của tôi mắc ung thư phổi giai đoạn cuối, khi phát hiện ra đã quá muộn dù anh sống và học tập ở một đất nước hiện đại và khoa học. Không chỉ mắc ung thư phổi, anh còn bị loét dạ dày. Đó là hệ quả của những ngày tháng tìm đến rượu và thuốc lá.

30 tuổi, anh không phải là một người thất bại, anh đang học thạc sĩ, anh là sinh viên xuất sắc, anh biết chơi nhiều nhạc cụ, hát rất hay, biết pha chế rượu, nấu ăn ngon nhưng anh cũng có một cuộc đời đau buồn hơn hết thảy để những xuất sắc anh đã làm cũng không níu kéo được anh ở lại với cuộc đời.

30 tuổi, tôi đã từng hỏi anh có gì mà buồn đến vậy nếu như anh sinh ra đã có nhiều điều kiện hơn người, anh không phải lo gồng gánh vật chất, anh cũng không thua kém bất cứ ai về khả năng, ngoại hình, vậy sao anh lại sống cuộc đời bế tắc? Tôi đã từng nói với anh, nỗi buồn của anh chỉ là sự hèn nhát của những người đủ đầy. Hôm nay, anh vẫn được ăn học, vẫn được đến những nơi tốt đẹp nhất, vẫn mua hàng hiệu, ăn những món ăn ngon, ở một căn hộ rộng rãi sạch sẽ, như thế có gì để không hài lòng? Vì vậy, rất nhiều lần, thay vì chia sẻ, an ủi, tôi luôn gạt đi, luôn luôn cho rằng, người đủ đầy không có tư cách buồn.

Nhưng tôi đâu nào hiểu, giàu nghèo không quyết định được cảm xúc của con người, đủ đầy không đem đến hạnh phúc. Tôi chắc hẳn đã từng xem bộ phim “Người giàu cũng khóc”, nhưng tôi chưa từng mở lòng ra với người bạn thân thiết của mình, tôi chưa từng cảm thông với anh để nhận ra, mỗi con người đều có nỗi buồn của họ. Bầu trời trong mắt mỗi người mang một màu xanh khác nhau, nước mắt của mỗi người nếu chưa từng nếm thử, ai biết được mặn ngọt hơn ai?

30 tuổi, bạn tôi đi vào cái chết một cách từ từ bằng những liều thuốc phiện, bằng những đêm dài hút thuốc, uống rượu thay cơm. Nếu không phải cái chết đến từ từ hôm nay thì nó cũng sẽ đến vào một ngày khác, đau đớn hơn, thống khổ hơn. Nhưng 30 tuổi, bạn tôi đã chết trong cô đơn và tuyệt vọng bởi những bế tắc của cuộc đời mình, bởi những vết thương của tuổi thơ không cách nào xoá nổi.

30 tuổi, tôi mất đi một người bạn thân thương như máu mủ ruột thịt để nhận ra, bi kịch của con người sẽ luôn luôn tồn tại nếu họ không thể được lắng nghe và thấu hiểu, được tôn trọng và cảm thông. 30 tuổi, bạn tôi rất giỏi nhưng cũng rất tuyệt vọng. Những thành tích mà anh đạt được không thể nào giúp anh xây dựng được một cuộc sống bình yên, an lòng. Vì điều con người cần nhất và trông đợi nhất vẫn là: Những cố gắng, nỗ lực, thành công của mình là hạnh phúc, niềm vui, niềm tự hào của một ai đó. Là sự trông đợi của một người ta thương. Bởi vậy, trao niềm tin, đặt trách nhiệm lên cuộc đời một người, đôi khi cũng là một cách để họ có động lực mà bước tiếp. Và bạn tôi ngoảnh lại đều không còn ai.

Một lần nữa, bi kịch của một gia đình đã ảnh hưởng đến cuộc đời của một đứa trẻ. Rằng, nếu bạn có một gia đình để trở về, bạn luôn hạnh phúc, nó như sợi dây vô hình trói buộc bạn lại với cuộc đời. Bạn tôi khi lên 9 đi học về nhìn thấy mẹ thắt cổ tự vẫn; hai tháng sau, bố kết hôn với vợ mới. Và thứ duy nhất anh nhận được từ gia đình của mình chỉ là tiền.

Đau đớn và tuyệt vọng là gì nhỉ? Đó có phải là cảm giác từ từ bước vào cái chết mà không có ai ở cạnh bên không? Không, là anh đã tồn tại 30 năm với những vết thương quá dài mà chẳng một ai có đủ chân tình thấu hiểu, là lúc anh tuyệt vọng nhất, không một bàn tay nào chìa ra.

“Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, để một mai tôi về làm cát bụi.

Ôi cát bụi mệt nhoài, tiếng động nào gõ nhịp không nguôi.

Bao nhiêu năm làm kiếp con người. Chợt một chiều tóc trắng như vôi. Lá úa trên cao rụng đầy.

Cho trăm năm vào chết một ngày...”

Dưới bầu trời này, mọi nỗi đau đều chỉ có riêng mình mình thấu.

Avatar
reblogged
Avatar
sanie-sanie

“Người mang gươm giáo ra khua khoắng Kẻ nép mái hiên uống tách trà Đâu đó ở giữa buồn- thương- giận Chỉ muốn làm một giọt nước tan ra…”

- Nguyễn Phong Việt -

Avatar
Avatar
chieu-s

“Không tiếc nơi gửi mộng, chỉ sợ quá vội vàng.”

(“Năm tháng vội vã” - Cửu Dạ Hồi)

#CHIÊU

Avatar
reblogged
Avatar
decemberwind
Tháng mười hai Thu vẫn dở dang Đông dường như cũng không vội vàng Em đi giữa hai mùa hoang hoải Nghe tàng cây run lên trong giá rét khoắc khoải Tự hỏi mình tìm gì giữa những nhớ - thương
Avatar
reblogged
Avatar
munnhim
Hãy nhớ một câu: Đừng bao giờ tranh luận với những người không có cùng một tầm nhìn.
  • Weibo - Mun Nhim
Avatar
reblogged
Avatar
timtimtina

- “Mình rất thích 4 quy tắc này của người Ấn Độ, nhiều lúc buồn suy ngẫm lại sẽ thấy cảm giác nhẹ nhõm hơn…

1. Quy tắc đầu tiên: “Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp cả”

Điều này có nghĩa rằng không ai xuất hiện trong cuộc đời chúng ta một cách tình cờ cả. Mỗi người xung quanh chúng ta, bất cứ ai chúng ta giao lưu, đều đại diện cho một điều gì đó, có thể là để dạy chúng ta điều gì đó hoặc giúp chúng ta cải thiện tình hình hiện tại.

2. Quy tắc thứ hai: “Bất cứ điều gì xảy thì đó chính là điều nên xảy ra.”

Không có điều gì tuyệt đối, không có điều gì chúng ta trải nghiệm lại nên khác đi cả. Thậm chí cả với những điều nhỏ nhặt ít quan trọng nhất.“Không có; Nếu như tôi đã làm điều đó khác đi…, thì nó hẳn đã khác đi. ”

Những gì đã xảy ra chính là những gì nên xảy ra và phải xảy ra giúp chúng ta học ra bài học để tiến về phía trước. Bất kỳ tình huống nào trong cuộc đời mà chúng ta đối mặt đều tuyệt đối hoàn hảo, thậm chí cả khi nó thách thức sự hiểu biết và bản ngã của chúng ta.

3. Quy tắc thứ ba: “Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đầu vào đúng thời điểm.”

Mọi thứ bắt đầu vào đúng thời điểm, không sớm hơn hay muộn hơn.Khi chúng ta sẵn sàng cho nó, cho điều gì đó mới mẻ trong cuộc đời mình, thì nó sẽ có đó, sẵn sàng để bắt đầu.

4. Quy tắc thứ tư: “Những gì đã qua, cho qua.”

Quy tắc này rất đơn giản. Khi điều gì đó trong cuộc sống của chúng ta kết thúc, thì có nghĩa là nó đã giúp ích xong cho sự tiến hoá của chúng ta. Đó là lý do tại sao, để làm phong phú thêm trải nghiệm của mình, tốt hơn hết là chúng ta hãy buông bỏ và tiếp tục cuộc hành trình

You are using an unsupported browser and things might not work as intended. Please make sure you're using the latest version of Chrome, Firefox, Safari, or Edge.