khép lại những gần xa dần dà thôi mộng mị cứ bình dị vậy mà chẳng phải sợ phân ly
cần vọng ước thêm chi mỗi khi cây trút lá người gọi ta thầm thì hẹn ngày cành ra hoa
dẫu mưa sa bão ngã vẫn vững bước cùng đi thu đông và xuân hạ còn nhau đơn giản vì
sau muôn vàn suy nghĩ cũng đã kịp nhận ra tình yêu tôi chẳng gì gọi là bi kịch cả
| sangsang |